Truyện KHÚC GIAO HƯỞNG - KHÚC GIAO HƯỞNG trên di động. Vui đọc truyện [Tokyo Revengers] Sanzu-Ran-Ridou. _khúc giao hưởng cuối cùng_
Truyện Khúc Giao Hưởng Quân Hôn của tác giả Vitamin ABC là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, gần gũi với bạn đọc. Với thể loại quân nhân luôn mang đến cho chúng ta những giây phút thật ngọt ngào, điều đặc biệt nam chính có chút bá đạo, phúc hắc nhưng cũng rất thâm
Khúc Giao Hưởng Quân Hôn - Vitamin ABC Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng. Theodore N. Vail
Truyện Khúc giao hưởng quân hôn - Vitamin ABC. Truyện ngôn tình, hoàn, cổ đại, hiện đại, xuyên không post nhanh nhất, nhiều nhất. Truyện Tây, Việt đủ loại.
Khúc Giao Hưởng Quân Hôn - Vitamin ABC ~ Chương 23 . A good book should leave you slightly exhausted at the end. You live several lives while reading it. William Styron, interview, Writers at Work, 1958. Đăng Nhập. Truyện Kiếm Hiệp; Tiên Hiệp; Tuổi Học Trò
. Thời điểm bữa trưa ở phòng ăn gặp phải Phàn Tiểu Trà, lửa giận trong lòng cô tích tụ nhưng không có chỗ xả, tức giận ngồi ở đối diện "Phàn chủ biên, ngài cho là ngài tự tiện chủ trương đem chuyển cương vị của tôi như vậy, thích hợp sao? Phúc hậu sao?"Phàn Tiểu Trà nhún vai một cái, dáng vẻ hoàn toàn không thèm để ý "Lời này cô trực tiếp có thể tìm chủ biên đương nhiệm của cô cùng Trần tổng tố cáo."Dư Nhược Nhược lắc lắc bả vai, một bộ dáng khổ não "Trà tỷ, Trà mỹ nữ, Trà đại thần, vậy chị có thể nói cho em biết tại sao trúng đạn chính là em không? Em nghĩ không thông a, cái này chẳng lẽ là cấp trên bốc thăm quyết định sao? Vậy vận số của em phải là có quá nhiều thối nát a. . . . . .""Dư Nhược Nhược, việc này đối với ai mà không phải là chuyện tốt a, cũng giống như thăng chức, làm ít chuyện cầm tiền nhiều hơn, cả công ty báo chí thì tuần san quân sự thoải mái nhất rồi. Người người cũng đỏ mắt không dứt, chỉ có cô bày ra vẻ mặt khổ qua giống như là tôi bạc đãi cô vậy."Dư Nhược Nhược thuận tiện suy nghĩ một chút, cũng không sai, trước kia trong công ty có lưu truyền đứng vị trí số một là người làm báo quân sự, vị trí số hai là người làm báo kinh tế, đứng vị trí số ba là người làm báo đô thị, một cách nói truyền thống động vật mới làm báo giải trí này. Dĩ nhiên, lúc đầu dùng từ so sánh với động vật nên khó nghe nhiều lắm."Nhưng em không thích chuyện không giải thích được, em phải tìm cách giải thích. Thăng chức’ không minh bạch như vậy em không chịu nổi.""Em là thuộc loại hình được tiện nghi còn khoe mẽ không có việc gì tìm hiểu, không phải bất cứ chuyện gì đều cần truy vấn tận gốc, việc không chuẩn chính là người chủ biên tuần san quân sự không cẩn thận coi trọng em."A a, không đúng, cái này không phải trọng điểm "Em chẳng lẽ cứ kém cỏi như vậy?""Em không phải là kém cỏi nhất, nhưng cùng so với Khâu chủ biên, em chính là không đủ tư cách của bộ tộc hoa si nhất. Phụ nữ trong báo quân sự, kết hôn hay chưa kết hôn ai không phải bị ông ấy mê hoặc thần hồn điên đảo tự nguyện xông pha khói lửa . . . . . ."Dư Nhược Nhược hồi tưởng một chút, giống như thời điểm chủ biên kia cùng cô bắt tay hướng cô nói hoan nghênh phía sau quả thật có một mảnh tiếng hút khí không đè nén được vang lên. . . . . .Trời, tại sao ư, cũng không phải là nắm tay có thể cầm ra được nhân dân tệ, kích tinh thần động cái gì chứ?"Thật không nghĩ tới một người tuổi hơn bốn mươi còn có sức quyến rũ như vậy a, ha ha. . . . . ." Dư Nhược Nhược hất đến đồng chúc phòng làm việc đồng nghiệp mới đi tới, vội cười ha hả nói.. . . . . .Trên bàn cơm tối Nhan Bồi Nguyệt nhìn cô có chút kỳ quái, một đôi mắt xoay chuyển, cùng thần thái Nhan Bắc Bắc lúc nổi lên ý xấu giống nhau như thời trong lòng nổi lên phòng bị "Sao vậy?"Nào biết tính tình hai người là rõ ràng bất đồng, Dư Nhược Nhược mở miệng chính là nói thẳng hỏi " Nhan Bồi Nguyệt, chẳng lẽ anh cùng quản lý cao cấp công ty bọn em có thương lượng?"Nhan Bồi Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, tư thái thản nhiên thanh thản, nghĩa chính ngôn từ "Dư Nhược Nhược, chẳng lẽ em hi vọng trên lưng chồng của mình gánh tội danh quân thương cấu kết?""Không có không có." Cô một hồi mãnh liệt khoát tay lắc đầu, khốn hoặc không dứt, "Em chỉ là không vì sao biết sao đột nhiên điều em đến một chức vụ nhàn hạ, hôm nay cả ngày nhiệm vụ đều là xem báo chí, từ vũ khí nhẹ đến tội phạm quân sự đều nhìn một lần, ngày mai còn phải tiếp tục. . . . . ."Nhan Bồi Nguyệt vẻ mặt càng thêm chính khí nghiêm nghị "Làm một quân tẩu vợ quân nhân, làm truyền thông mà không hiểu rõ quân sự thì quá mất mặt, phải nắm được kiến thức thông dụng.""Mấu chốt là điều động chức vị này là không có đầu không có não a, công ty lại không ai biết em là vợ quân nhân a, tư cách và sự từng trải của em căn bản không đủ tư cách làm việc đưa tin quân sự a. . . . . ."Nhan Bồi Nguyệt có chút nhức đầu, đột nhiên cảm thấy, nếu Dư Nhược Nhược giống như Nhan Bắc Bắc dễ gạt như vậy cũng tốt. Cố tình cô lại cố chấp, để tâm vào chuyện vụn vặt, mọi việc cũng phải theo đuổi tra ra manh mối chân tướng rõ ràng. . . . . .Ngược lại thật sự là có tiềm chất làm ký giả."Ăn cơm trước, không nên tùy tiện suy đoán tâm tư của cấp trên, em đoán không ra." Nhan Bồi Nguyệt không biến sắc gắp thức ăn cho cô, ngắt lời nói. Cái này nếu để cho cô truy vấn ngọn nguồn biết là Ngũ Việt phụng mệnh động tay chân, còn không cùng cậu ta vạch rõ giới hạn cả đời không qua lại với nhau sao. . . . . ."Ừ, Nhan Bồi Nguyệt, em phát hiện tài nấu nướng của anh lại thụt lùi, sườn sào chua ngọt này không có ăn ngon bằng trước kia rồi." Cô ăn không nói có xoi mói."Thụt lùi hay không thụt lùi anh không biết, anh chỉ biết một điều là cả bàn ăn anh chỉ ăn có hai miếng." Anh lau miệng, ưu nhã rời chỗ, "Bát nhớ phải dùng nước ấm rửa, lần sau phát hiện không rửa sạch sẽ một lần nữa em có thể trực tiếp tiết kiệm cơm tối."". . . . . ." Dư Nhược Nhược trong miệng đầy sườn, lườm anh, biết làm cơm thì giỏi lắm sao!. . . . . .Sau cơm tối Nhan Bắc Bắc liền gióng trống khua chiêng tiến dần từng bước, xách theo bao lớn bao nhỏ, thật xa đã nghe được tiếng cười như chuông bạc. Dư Nhược Nhược hoảng hốt một chút, nếu như là cũng ở năm tháng đó mà gặp phải Nhan Bồi Nguyệt, sẽ là hình dáng gì?Lập tức tự giễu cợt, làm gì có nếu như, vận mạng an bài đều là như vậy không thể nói trùng hợp, ở thời điểm thỏa đáng, thời điểm nên gặp phải, dĩ nhiên là gặp được, cho dù là đã từng cách thiên sơn vạn thủy, cho dù ngày trước là ở hai thế giới.. . . . . .Dư Nhược Nhược cảm giác chỉ cần Nhan Bắc Bắc vừa tới, nhà chừng trăm thước vuông liền thay đổi nhỏ, mặc dù bản thân cô ấy luôn là trực tiếp ỷ lại trong ngực Nhan Bồi Phong, nhưng là bao lớn bao nhỏ nghiễm nhiên đã đem ghế sofa còn lại nhét đầy khe hở rồi. . . . . .Cô rót hai ly trà sữa đi ra liền há hốc mồm, đã không có một chỗ cho cô ngồi vị chocolate cho Nhan Bắc Bắc "Em là muốn đem cả siêu thị cũng mua về sao Bắc Bắc.""Hắc hắc, đây là hôm nay cùng Nhan Bồi Phong đi cửa hàng miễn thuế ở Hongkong mua a, rất nhiều là mua cho bạn học kí túc xá của em. Đúng rồi, chị Nhược Nhược, em cũng mua quần áo cùng mỹ phẩm cho chị đấy. Em không biết số đo của chị, vẫn là gọi điện thoại hỏi Nhan Bồi Nguyệt." Nhan Bắc Bắc vẻ mặt mỏi mệt, nửa hí mắt cười, thanh âm vẫn như cũ tất cả đều là kích Nhược Nhược đầu tiên là cúi đầu quét nhìn thân hình của mình một cái, sau đó kinh hãi quay đầu nhìn về phía Nhan Bồi Nguyệt vừa vặn nhàn rỗi chờ trả lời không cần cám ơn "Làm sao anh biết số đo của em?"Nhan Bồi Nguyệt vẻ mặt chuyện đương nhiên "Phụ nữ toàn Trung Quốc, kích cỡ hiếm thấy và hết hy vọng giống như em, vẫn thật là không nhiều lắm."~~o>_
1. Đời [Am] mình là một khúc quân hành Đời mình là bài ca chiến [C] sĩ [Dm] Ta ca vang triền miên qua tháng [G] ngày [C] Lượn bay trên núi [F] rừng biên [Em] cương đến nơi đảo [Am] xa ĐK Mãi mãi lòng chúng [G] ta [Em] ca bài ca người [Am] lính Mãi mãi lòng chúng [Em] ta vẫn hát khúc quân hành [Am] ca 2. Dù [Am] rằng đời ta thích hoa hồng Kẻ thù buộc ta ôm cây [C] súng [Dm] Ta yêu sao làng quê non nước [G] mình [C] Tình quê hương vút [F] thành thanh âm [Em] khúc quân hành [Am] ca ĐK Mãi mãi lòng chúng [G] ta [Em] ca bài ca người [Am] lính Mãi mãi lòng chúng [Em] ta vẫn hát khúc quân hành [Am] ca Hợp âm guitar sử dụng Bài hát cùng thể loại 1. Trên nông [C] trường không xa [Am] lắm Có đôi [Dm] chân đi không ngại [G] ngần Em bây... 25413 1. Lá còn [D] xanh, như anh đang còn trẻ [A] Lá trên cành, như anh trong toàn [D] dân... 31294 Gặp [Em] em trên cao lộng [C] gió Rừng Trường [Am] Sơn ào ào lá [Em] đỏ Em [Am] đứng... 46129 Cao [Dm] cao bên cửa [Bb] sổ, có hai [A7] người hôn [Dm] nhau Đường phố [Gm] ơi hãy yên... 126162 1. [Am] Tôi vẫn thấy em [Dm] như ngày nào Dù [E7] nắng nông trường làm chiếc [Am] áo bạc... 75917 Bài hát cùng tác giả 1. Đời [Am] mình là một khúc quân hành Đời mình là bài ca chiến [C] sĩ [Dm] Ta ca... 83877 1. Tình yêu như [Am] tiếng hát bỗng cất [E7] cánh trong tim tình [Am] cờ Tình yêu như [Dm]... 44371 [Am] Khi gió [Em] đồng ngát [Am] hương, rợp trời [Em] chim én lượn [Am] Cây nẩy [Em] đầy chồi... 33180 Con [C] đường có lá me [Am] bay Chiều chiều ta [G] lại cầm tay nhau [C] về Con đường... 17487 1. Chưa [Em] yên vui cho trọn ngày Áo lính lại khoác vào ngay Chưa [Am] xây xong bao lâu... 13116 Bình luận 10
Dư Nhược Nhược mới dính đầu vào gối chưa được bốn tiếng đã bị bạn tốt Ninh Tĩnh điên cuồng oanh tạc, kéo đi dạo cửa hàng quần áo, Ninh Tĩnh quay qua quay lại trước gương trong phòng thử đồ “ Cái này thế nào?”, “ Màu xanh dương nhìn rất đáng yêu, mình chọn cái này đẹp không?” hoặc là “ Cái này có vẻ lộ hơi nhiều, phải không?”Dư Nhược Nhược liếc mắt nhìn “ Cổ chữ V này……..quả thực khoét quá sâu…….” Mùa hè ở phía nam một năm luôn kéo dài đến bảy tháng, chậm chạp mãi không còn buồn ngủ, xị mặt nói “Đại tiểu thư, không phải ai cũng dồi dào, hăng hái giống cậu, cậu xem đi, thời tiết tốt như vậy, không ngủ lại đi ra ngoài dạo phố. Cậu cũng thật lãng phí của trời đấy…..”Ninh Tĩnh hết sức xem thường, ném một cái quần màu vàng nhạt lên đầu cô “ Thẳng thắn khai báo, có phải tối hôm qua làm chuyện gì eo mỏi lưng đau tới nỗi không thể say giấc, đúng không? Mình nói này, Nhan Nhan nhà cậu cũng thật ba mươi như sói, ngày ngày đem thân thể nhỏ bé cậu ra chơi đùa…….chậc chậc.”“ Nhan Nhan? Là ai? Mình quen người này sao?” Cô tiện tay ném luôn một bộ quần áo về phía Ninh Tĩnh, khiến mặt nhân viên bán hàng hết xanh lại trắng, sau đó gục luôn xuống chiếc bàn gần đó ngủ thiếp đi.……………………..Người ngủ không ngon nên khẩu vị cũng mất hết, cô không buồn động tới cốc đu đủ trước mặt, rũ mắt xuống nguyền rủa “ Với tốc độ tiêu tiền này của cậu, Bill Gates cũng không dám cưới!”“ Mình không cần ông ta, mình nhìn trúng Nhan Nhan nhà cậu rồi. Được rồi, bây giờ cùng chị đây xuống phố đập phá một trận cho phấn chấn lên…….không cần quan tâm mấy chi tiết nhỏ nhặt đó làm gì nữa…..” Cô nhón lấy ống hút, hút một hơi, bày thêm bộ mặt bỉ ổi, phun ra toàn lời chó má.“ Mình nhớ rồi, khi còn bé, chẳng phải chúng ta đã đọc qua một câu chuyện dân gian sao? Chuyện kể rằng có một người tham lam đào được một cái vại quý, chỉ cần cho vào một thứ gì đó, thì sẽ nhân lên gấp mười. Dù sao thì so với mùa xuân gieo giống, mùa thu thu hoạch cũng lời hơn nhiều. Cậu đi tìm một cái vại thật lớn như vậy, mình đem Nhan Bồi Nguyệt đẩy vào đó, chín người còn lại đều đưa cho cậu, đảm bảo cho cậu đem ra đùa giỡn một tuần vẫn còn thừa. Lúc đó chỉ sợ cậu chịu không nổi bỏ của chạy lấy người…….” Nhược Nhược châm chọc nói.“ ……….” Một quyển tạp chí từ phía đối phương bay đến “ Mình đây chỉ muốn nguyên đai nguyên kiện.”“ Chẳng lẽ cậu còn để ý là đã bóc tem hay chưa?” Giọng cô bỉ ổi hỏi.“ Khai mau, bóc tem lúc nào, hiệu quả dùng thử thế nào? Tiêu * hồn * thực * cốt mất hồn tan xương hay là buồn triền miên, hoặc là như mãnh hổ vạn năm đói khát?” Trữ Tĩnh lộ ra đôi mắt hoa đào vô cùng yêu mị, giờ phút này đang loé lên như vừa nhìn thấy con mồi.“ Thật vô cùng xin lỗi nói cho cậu biết, đến bây giờ vẫn chưa bóc tem…… Chỉ là, nói không chừng đã bị người khác bóc tem rồi, dù sao thì mình cũng không kiểm hàng.” Cô chọc chọc cốc dương chi cam lộ1 ướp lạnh, đôi mắt băn khoăn nhìn chung quanh, buồn bã ỉu xìu đáp lại.“ Mình thật không hiểu, tại sao cậu lại có bộ dáng như không quan tâm thế kia? Hắn ta không phải là chồng hợp pháp của cậu chắc? Chẳng phải mới ba mươi tuổi đã leo đến cấp thượng tá rồi sao? Dáng người còn thon dài tuấn tú, đứng một chỗ vững tựa như núi, muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn khí chất có khí chất, muốn vóc người có vóc người, quan trọng là muốn gia thế có gia thế!”“ Hắn ta theo cậu mới gọi là phí của trời, một cực phẩm như vậy đặt bên cạnh mà cậu còn thờ ơ, không phải là cậu yêu mình đấy chứ?” Ninh Tĩnh vừa ra sức lục lọi ảnh trong điện thoại di động của Nhược Nhược, vừa quở trách.“ Hắn quả thật là cực phẩm, là cái xác trong cực phẩm, là tính khí nóng nảy trong cực phẩm!”“ Này, này, cậu để hai cái ảnh mình chụp ở đâu rồi? Tại sao trong này không có?” Ninh Tĩnh bất mãn gào lên, bỗng nhiên nghi ngờ hỏi “ Người được che kín này là ai thế? Sao nhìn quen mắt vậy?”Dư Nhược Nhược đoạt lại điện thoại “ Bà cô à, tấm hình này là thành quả một đêm mình mạo hiểm ngồi ở góc tường làm mồi cho muỗi đó, nếu có sơ xuất gì mình phải xách đầu đi gặp sếp là cái chắc.”“A, đây…….Đây chẳng phải là Cốc Tinh Hà sao?” Ninh Tĩnh đột nhiên cất cao giọng, giữa phòng trà giọng nói tựa như khúc piano du dương vang đến tận trời xanh, khiến đám người xung quanh tò mò nhìn Nhược Nhược vội đưa tay che miệng Ninh Tĩnh đang chuẩn bị tiếp tục cảm thán, vừa cười áy náy xin lỗi những người bên cạnh, vừa nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo Ninh Tĩnh “ Bà cô à, chỉ cần cậu nói nhiều hơn một chữ, mình lập tức xách túi đi luôn, mặc kệ cậu tự đi về!”Ninh Tĩnh bị bịt miệng dường như hít thở không thông, chỉ có thể gật đầu như gà mổ thóc, lúc này mới được buông ra.“ Cậu bây giờ đã có tư cách đảm nhiệm bài lớn như vậy à? Sếp của cậu cũng cho cậu nhiều cơ hội quá.”“ Chuyện này vốn không liên quan đến mình, mà là nhiệm vụ của một vị tiền bối, còn mình phụ trách theo Dương Nhược Kỳ, gần đây chẳng phải có lời đồn cô ấy được một ông chủ mỏ than bao nuôi, tặng cả căn hộ cao cấp lẫn xe thể thao sao? Kết quả, vợ của vị tiền bối kia tối qua đột nhiên bị viêm ruột thừa cấp tính, phải đưa vào bệnh viện. Mình cân nhắc một chút, tin tức về Cốc Tinh Hà được xem như tương đối nóng hổi, gần đây anh ta là tiêu điểm của truyền thông, ai dè nhìn thấy anh ta ăn mặc kín bưng như giữa mùa đông vào câu lạc bộ. Mình không phải là hội viên nên không có tư cách đi vào. Vốn định trèo vào, nhưng khu nhà đó từ trên xuống dưới đều là tường thuỷ tinh bao quanh, mình lại không phải người nhện, nên chỉ có thể ôm cây đợi thỏ, kết quả đợi cả buổi tối mới chụp được bức này……..” Cô uất ức hớp vào một ngụm khí, hết sức phiền lòng.“Quan trọng là thời điểm cuối cùng thiếu chút nữa bị người đại diện của hắn phát hiện, phải bỏ chạy thục mạng, làm mất luôn cả máy ảnh …….. Sau đó quay lại tìm, nhưng tìm mãi không thấy…….”“ Chắc sẽ bị sếp mắng đến hộc máu mất…….” Vẻ mặt cô vô cùng đau khổ“ Chẹp chẹp ~~~~ Cô phóng viên nhỏ đáng thương, thật là gian khổ vô cùng. Chị đây phê chuẩn cho nhà ngươi quay về bổ sung giấc ngủ, sáng mai lại tiếp tục vì sự nghiệp nhiều chuyện của Trung Quốc mà xông pha khói lửa, đi đi.” Ninh Tĩnh bày ra ánh mắt đồng tình như thể vừa nhìn thấy một con mèo bị vứt lại đầu đường.“ ………”Thật ra ngành học ở đại học của Nhược Nhược là thương mại quốc tế, nhưng là người tích cực phấn đấu, nên cô tham gia vào tập san của trường, đảm nhiệm chức phóng viên kiêm biên tập, tích luỹ được không ít kinh nghiệm, từ đó mà tìm ra được hứng thú của bản khi tốt nghiệp liền đến Nam Phương Phong Bạo làm phóng viên thực tập, ba tháng sau thuận lợi chuyển thành phóng viên chính toán một chút, đến giờ chớp mắt cũng đã được một năm. Nhưng vẫn không được trọng dụng, tất cả đều chỉ quay quanh vài cái bí mật không giá trị lắm của giới nghệ sĩ, còn có rất nhiều nhưng thật ra mấy cái đó là bọn họ cố tình diễn cho phóng viên xem, quay đầu nhìn lại, những tin tức chân chính có giá trị chỉ có thể đếm trên đầu ngón nghĩ một chút, hay là đến toà soạn báo danh biết vừa đến đã bị phó chủ biên Tiểu Trà hung hăng dạy dỗ một trận “ Nhược Nhược, cô là ngày đầu tiên đi làm sao? Công tư phân minh, mấy từ này cô chưa từng nghe qua à? Cô thay anh ta theo dõi thì có thể thay anh ta lĩnh lương sao?”“ Hơn nữa, cô xem mấy cái cô chụp có ích lợi gì không? Chỉ thấy mỗi cái tai, ai biết được đó là ai, người qua đường Giáp, Ất hay Bính?”Dư Nhược Nhược bị giáo huấn đến nỗi mặt đỏ tía tai, vẫn không dám cãi lại, chỉ biết cúi đầu, bày ra bộ dáng vô cùng uất ức.“ Tiểu Dư à, không phải tôi cố ý nói lặng lời, chỉ là hiện tại nghề này cạnh tranh vô cùng khốc liệt. Cô lại không phải xuất thân chính quy, chúng tôi là nhìn trúng thái độ làm việc chăm chỉ tích cực của cô, nhưng cô muốn giúp người khác, trước tiên hãy làm tốt công việc của mình đã, biết không? Xem đi, cái này gọi là trộm gà không được còn mất thêm nắm gạo, biết chưa?”Nhược Nhược khúm núm gật đầu một cái.“ Hôm qua cả đêm không ngủ phải không? Được rồi, về nghỉ ngơi trước đi, về sau lại tiếp tục nghe giáo huấn.”Lúc này, Nhược Nhược mới được coi như sống ánh nắng rực rỡ, thuỷ tinh công nghiệp được lấy làm kiến trúc chủ đạo của toà nhà CBD, phản quang đến chói lúc vội vã chạy ra, vô tình va phải Thích Tấn.“ Tiểu Dư à, hôm qua thật cảm ơn em, hôm nào rảnh, anh với chị dâu mời em ăn cơm.”“ Không có gì đâu anh Thích, sức khoẻ chị dâu sao rồi?”“ Vẫn đang ở bệnh viện truyền dịch, cũng không nghiêm trọng lắm. Anh chỉ xin nghỉ nửa buổi thôi, chiều lại đi làm.” Thích Tấn dù sao cũng là dân bản địa chính gốc, miệng lưỡi có chút trơn tru, nhưng là người đáng tin. Căn bản sẽ không bày mưu tính kế gì, là một người đàn ông thích hợp để kết hôn.“ Vậy em về nghỉ trước.”“ Có cần anh đưa đi một đoạn không, hôm qua thật làm phiền em quá.” Thích Tấn tốt bụng hỏi.“ Không cần, anh nhanh đi làm đi, bây giờ cũng không khó bắt xe, em tự đi được.”Tạm biệt Thích Tấn xong, tâm tình của cô cũng tốt hơn trong nghề thường lưu hành một câu nói, phụ nữ coi như đàn ông, đàn ông coi như súc sinh, chính là để chỉ phóng viên. Đặc biệt là phóng viên giải trí, ăn gió nằm sương, không nói đến trong ngày có bữa nay không có bữa sau, còn phải có bản lĩnh thi thoảng lại leo chỗ này, lúc lại chui xuống chỗ kia. Giấc ngủ lại càng không được bảo đảm, có lúc có tin tức quan trọng, có thể ở trong phòng làm việc bận bù đầu cả đêm, căn bản là chân còn không kịp chạm đất, lấy đâu ra thời gian mà lim dim?Thế nhưng bấy nhiêu đó cũng không phải là quan trọng, cái quan trọng là cô yêu cái nghề nữa còn nguyện ý vì nó mà hy sinh, dù gian khổ nữa, mệt mỏi nữa, cô cũng nguyện ý hy sinh tuổi thanh xuân có hạn của mình mà tập trung vào sự nghiệp nhiều chuyện vô hạn. Vì tìm kiếm những chân tướng sự việc mà người đọc có quyền được biết, chính là trách nhiệm không thể chối từ của cô.1 Dương chi cam lộ là món chè của Hồng Kông gồm thành phần chủ yếu là bưởi, xoài, bột báng.
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist! Tải Nhạc 128 Kbps Tải Nhạc 160 Kbps Thêm bài hát vào playlist thành công Thêm bài hát này vào danh sách Playlist Bài hát giao huong que huong so 1 - chuong 1,2,3 do ca sĩ Hoang Viet thuộc thể loại The Loai Khac. Tìm loi bai hat giao huong que huong so 1 - chuong 1,2,3 - Hoang Viet ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Giao Hưởng Quê Hương Số 1 - Chương 1,2,3 chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí. Ca khúc Giao Hưởng Quê Hương Số 1 - Chương 1,2,3 do ca sĩ Hoàng Việt thể hiện, thuộc thể loại Thể Loại Khác. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát giao huong que huong so 1 - chuong 1,2,3 mp3, playlist/album, MV/Video giao huong que huong so 1 - chuong 1,2,3 miễn phí tại
Ca khúc Cầu Hôn do ca sĩ Văn Mai Hương thể hiện, thuộc thể loại Nhạc Trẻ. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát cau hon mp3, playlist/album, MV/Video cau hon miễn phí tại
khúc giao hưởng quân hôn